“NHỮNG MẢNH GHÉP CỦA CUỘC ĐỜI” – Tập thơ được khai sinh từ một tâm hồn yêu đời, yêu người và yêu cuộc sống của Tác giả PHẠM THỊ QUÝ DIỆP
Bài thơ đầu tiên mà chúng ta đọc
trong tập thơ là bài thơ YÊU CUỘC SỐNG
“Nắng sẽ phai trên đôi vai mỏng mảnh,
Chiều sẽ buông cho đêm tối tràn về...
Và giấc mơ, bên cuộc đời thơm thảo,
Vẫn khiến nụ cười nở mãi những sớm mai...”
Tôi như lạc vào một thế giới mới của
một Tác giả hiện đại đang viết nên những vần thơ về tình yêu cuộc sống. Và điều
đó có nghĩa là, chúng ta bắt gặp lại chính mình – bắt gặp lại tình yêu của mình
– bắt gặp lại cuộc sống của mình mà trong đó hơn bao giờ hết, chúng ta bắt gặp
lại những vần thơ – diễn tả về tình yêu – cuộc sống – con người một cách hết sức
chân thật.
Tôi tin rằng, trong mỗi người của
chúng ta tình yêu không bao giờ mất đi mà tình yêu chỉ chuyển từ người này sang
người khác, và từ những người khác đến những người khác. Và cuối cùng, qua tất
cả những sự trải nghiệm về tình yêu – chúng ta đến với “tình yêu chính mình” –
đến với tình yêu cuộc sống – và đến với tình yêu tất cả như là một trong một thế
giới, trong một cuộc sống, và trong một với tất cả.
Như Voltaire – Một trong những Triết gia – Tác giả - Nhà văn nổi tiếng
đã nói: “Chân lý cuối cùng trên cuộc đời
này là yêu. Yêu là còn sống, và còn sống là còn yêu”. Thế nên, tình yêu trở
thành đề tài muôn thuở và có sức hấp dẫn trong mọi trường phái thơ ca. Tập thơ NHỮNG MẢNH GHÉP CỦA CUỘC ĐỜI đã mang đến
cho chúng ta thấy được những góc cạnh của tình yêu khác nhau, tình yêu cuộc sống
– tình yêu con người – tình yêu gia đình – tình yêu thơ ca – và cả tình yêu với
chính mình.
Tác giả Phạm Thị Quý Diệp – mang vào trong tập thơ NHỮNG MẢNH GHÉP CỦA CUỘC ĐỜI những bức tranh khác nhau khắc họa từng
mảng khác nhau của cuộc sống. Và đó là lý do tại sao tập thơ chứa đựng những thứ
mà bạn sẽ không thể tìm thấy ở bất kỳ nơi đâu.
Ấy là những gì được viết trong bài
thơ NIỀM HY VỌNG
“Nắng mai ơi, ta mua niềm hy vọng!
Người gởi dùm ta vào nguyệt quế thơm lừng...
Và gởi dùm ta vào sắc hoa hồng thắm
Để một ngày ta thấy đời thênh thang...”
Gợi cho ta hy vọng, thêm sức sống và
gợi cho người những ước vọng thêm sinh động và có được những ý nghĩa đằng sau
những gì ta hy vọng - ấy là cuộc đời với tất cả ý nghĩa của từ đó.
Ấy là những gì được viết trong bài
thơ MỘT GÓC HUẾ
“Một góc Huế vừa quen, vừa lạ,
Nơi chân cầu nước chảy, hoa trôi...
Ta dừng chân thấy lòng trĩu nặng,
Nước chảy rồi, hoa trôi dạt về đâu...”
Để ta thấy được “một góc Huế” cũng là
một quê hương đã từng là Kinh Đô của một quốc gia Việt Nam – nơi khai sinh và
trấn giữ một thế hệ Hoàng Gia người Việt – Nhà Nguyễn. Đó cũng là một góc nhìn
“đơn giản” về những gì đơn giản về cuộc sống, về nước chảy – về hoa trôi – và về
tất cả.
Tôi tin rằng, nếu cuộc đời của một
người biết mình là lữ khách thì bất kỳ nơi nào được đi đến cũng là niềm hạnh
phúc của một thi nhân. Đó là niềm hạnh phúc của một người được sống, được dấn
thân và được trải nghiệm bất cứ trải nghiệm nào trong cuộc đời mình.
Những trải nghiệm thực sự làm nên cuộc
sống được lưu giữ một cách kỳ diệu trong những trang thơ – những trang sách và
đó là lý do tại sao sách – thơ trở thành những kỷ niệm – những nơi lưu trữ
không bao giờ phai. Bạn có thể đọc tập thơ NHỮNG
MẢNH GHÉP CỦA CUỘC ĐỜI này để có thể cảm nhận và chiêm nghiệm về cuộc sống
sâu sắc hơn thông qua góc nhìn đa chiều về cuộc sống của Tác giả Phạm Thị Quý Diệp.
Trong những gì được viết, được chia sẻ,
được nghiệm trong tập thơ này ấy là tiếng lòng và cũng là tiếng gọi cho tất cả những
ai muốn mình là một phần của tình yêu, của cuộc sống và của thi ca. Đó chính là
tình yêu dạt dào mà Tác giả đã viết nên trong Tác phẩm này, cũng là tình yêu dạt
dào về cuộc sống mà Tác giả trải nghiệm để làm nên những bài thơ trong Tác phẩm
này, và cũng là sự trải nghiệm mà nếu nói
như Danh nhân Trịnh Công Sơn
đã từng nói: “Tôi là ai, là ai, là ai? Mà
yêu quá đời này…” – hay như trong ca khúc ông cũng đã từng viết “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng! Để
làm gì, em biết không? Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi…”. Âu cũng chính là lời
tự sự mà tôi nghĩ rằng chân thật nhất dành cho Tác phẩm NHỮNG MẢNH GHÉP CỦA CUỘC ĐỜI.
Và để tiếp nối những gì được viết, được
chia sẻ, được trải nghiệm trong tập thơ NHỮNG
MẢNH GHÉP CỦA CUỘC ĐỜI này, tôi muốn nhắc lại câu nói của Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn như là một phiên
bản khác từ âm nhạc đến thơ đó là “Khi bạn
hát một bản tình ca là bạn đang muốn hát về cuộc tình của mình. Hãy hát đi đừng
e ngại. Dù hạnh phúc hay dở dang thì cuộc tình ấy cũng là một phần máu thịt của
bạn rồi.”. Và điều mà tôi muốn nói là: “Khi
bạn viết một bài tình thơ là bạn đang viết về cuộc tình của mình. Hãy viết đi đừng
e ngại. Dù hạnh phúc hay dở dang thì cuộc tình ấy cũng là một phần máu thịt của
bạn rồi.”
Và cao hơn hết đó chính là, “Khi
bạn đọc một bài tình thơ là bạn đang đọc về cuộc tình của mình. Hãy đọc đi đừng
e ngại. Dù hạnh phúc hay dở dang thì cuộc tình ấy cũng là một phần máu thịt của
bạn rồi.”
Và tôi tin rằng tập thơ NHỮNG MẢNH GHÉP CỦA CUỘC ĐỜI chứa đựng
tất cả những gì được chia sẻ như là một thứ đáng trân quý để bạn có thể đọc và
tiếp nối cho một hồn thơ.
Trân trọng!
Thông điệp từ TRẦN TRUNG KIÊN (TK) | ROYAL AUTHOR | ROYAL ADVISOR